Một ngõ nhỏ hẻo lánh tại đế đô, một nhành mai móc chéo qua bức tường trắng tỏa hương thơm dìu dịu lan xa.
Dung Hàm mở cánh cửa gỗ ra, cảm thấy trước mắt sáng ngời.
Mặt trời ngày đông ấm áp len qua kẽ hở trên tán cây mai in bóng lốm đốm xuống mặt đất. Một người mặc áo mỏng đứng cô đơn trong sân ngẩng đầu nhìn về phương xa, bóng dáng như cây ngọc trong những bức tranh thủy mặc.
Dung Hàm nhìn say mê, chân không sao bước đi được. Bốn năm qua, ngày ngày y ở bên nàng, thấy vẻ mặt quật cường của nàng khi bị thương đau hành hạ, thấy nụ cười gượng gạo của nàng sau khi đau lòng quặn thắt và cả sự kiên cường vỡ vụn khi nàng yếu đuối chơi vơi.
Nàng rất giỏi nhẫn nhịn, cho dù khi rút tên chữa thương cho nàng, nàng cũng không chịu kêu đau một tiếng, lại làm cho y nhìn mà trong lòng đau xót.
Nàng rất yên tĩnh, có thể không ăn không uống đứng một mình dựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài cả ngày, chỉ có lúc y gọi mới quay lại cho y một nụ cười nhạt, lại làm cho y nhìn thấy sự thương tâm và đau buồn thật sâu dưới đáy mắt.
Bất giác y phát hiện trong tim trong mắt mình chỉ có toàn bóng dáng của nàng. Cô gái độc lập kiên cường, ngoài mềm trong cứng này không biết từ khi nào đã chiếm trọn trái tim y.
Tâm đã lún sâu, lòng nghiêng khó chống.
Nếu cuộc sống cứ an lành bình thản, yên ổn nhẹ nhàng như bây giờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301775/quyen-8-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.