Tay áo dài phất tới bên trong có ánh sáng lạnh lẽo thấp thoáng.
Nàng cách người trên ngai rồng rất gần, hắn còn chưa kịp phản ứng, tay áo đã phất đến trước mặt.
Ân Minh có võ công, mặc dù không được coi là cao thủ hạng nhất nhưng ít ra cũng không phải thư sinh trói gà không chặt. Nhưng không biết vì sao lúc này tâm trạng hắn dường như không yên, trơ mắt nhìn tay áo phất thẳng đến mặt mà vẫn ngây ra không hề nhúc nhích.
Lưu Hoài Ân hoảng sợ tái mặt, tung người tiến lên, hai tay như vuốt ưng chặn ánh sáng lạnh ẩn trong tay áo lại rồi lật tay ném đi.
Chát! Hai mũi phi đao tinh xảo cắm vào cây cột đen bằng gỗ đàn hương trong đại điện, ánh sáng lạnh lấp lóe.
Biến cố bất ngờ, tiếng đàn im bặt.
Quần thần còn say mê trong điệu múa tiếng đàn lúc này mới bừng tỉnh, kinh hoàng kêu to: "Bắt thích khách, hộ giá, hộ giá..."
Chén đổ bát nghiêng, khắp nơi hỗn loạn.
Tay áo rất dài nhẹ nhàng rơi xuống như bóng nhạn, một vệt sáng lạnh như nước mùa thu lóe lên, Loan Loan cầm dao găm giấu trong tay áo, mũi chân khẽ điểm xuống đất, thân hình bay vọt lên như tiên nữ đạp sóng, mũi dao đâm thẳng về phía Ân Minh.
Lưu Hoài Ân chặn ở phía trước Ân Minh, ánh mắt sáng rực, không kịp lấy vũ khí, hai tay chập lại, chỉ dùng tay không kẹp chặt mũi dao găm đoạt mạng đó, xoay tay một cái, quát lớn: "Buông tay!"
Loan Loan cảm thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301758/quyen-9-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.