Đúng lúc Loan Loan sắp bị chém chết, Ân Minh vẫn đứng phía sau hai cao thủ Ưng Đình đột nhiên quát một tiếng lạnh lùng: "Dừng tay!"
Lưỡi đao đã chém đến đỉnh đầu Loan Loan, người đó không hổ là cao thủ dùng đao hạng nhất của Ưng Đình, vừa nghe lệnh đã lập tức thu lực, cổ tay vặn sang bên, lưỡi đao lệch đi xẹt qua bên đầu Loan Loan. Mặc dù vậy sát khí lạnh buốt trên lưỡi đao vẫn để lại một vết đứt mỏng như tờ giấy trên trán Loan Loan, máu tươi như một con giun ngoằn ngoèo chảy xuống từ vết chém đó, thấm ướt một mảng trên chiếc mạng che mặt bằng lụa trắng.
Ân Minh yên lặng nhìn đôi mắt như núi băng suối lạnh bên trên chiếc mạng che mặt thấm máu, nói lạnh lùng: "Trẫm cần bắt sống".
Hai người đó đưa mắt nhìn nhau, đồng thanh đáp lời: "Vâng!"
Đế quân cần người sống, bọn chúng đương nhiên không thể mang người chết về phục mệnh, trừ khi chính bọn chúng cũng muốn biến thành người chết. Vì vậy khi tiếp tục ra tay, đao pháp đã có thay đổi, không còn là từng đao đoạt mạng mà lấy công làm thủ dệt thành một tấm lưới đao, định vây khốn Loan Loan ở trong đó.
Nhưng bọn chúng đã xem thường Loan Loan. Loan Loan mặc dù eo như cành liễu, thân như mây bay, nhanh như bóng nhạn, múa một khúc trời chiều trăng thu kinh động chúng nhân, nhưng nàng không phải vũ cơ, cũng không phải một cô gái bình thường. Nàng là cỏ dại sức sống mãnh liệt trên đại mạc, nàng là hoa sen giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301757/quyen-9-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.