Vòng tay chàng ấm áp khô ráo, có mùi của gươm đao giáp trụ vừa xa xăm vừa chân thật quanh quẩn nơi chóp mũi, vững vàng quen thuộc không nói nên lời.
Tựa vào ngực chàng, nghe tiếp tim chàng đập mạnh mẽ ấp áp, thần trí Loan Loan còn chưa tỉnh táo nhưng lại vô thức thả lỏng ra, cơ thể căng cứng trở nên mềm rũ trong lòng chàng, ngất đi không hề phòng bị.
Tay nàng còn lạnh hơn băng đã đóng cả mùa đông trên đỉnh núi. Lâu Dự ôm chặt lấy nàng, trong lòng đau như có ngàn mũi tên xuyên qua trái tim, nhanh chóng nắm chặt mạch môn của nàng, điên cuồng vận nội tức từ tuyết sơn sau thắt lưng ào ạt đưa nội lực vào trong cơ thể nàng, dựa vào nội lực hùng hậu của mình, mạnh mẽ sưởi ấm cơ thể nàng, bảo vệ tâm mạch sắp đông cứng thành băng.
Loan Loan, em không thể chết, anh không cho em chết!
Tuyết càng ngày càng dày, gió điên cuồng gào thét trên vách núi cao, tuyết rơi như những đám bông bị xé nát, che trời phủ đất, ngăn cản ánh mắt mọi người, cũng tạm thời ngăn cản bước chân đám cẩm y vệ đi lục soát.
Cơ thể Loan Loan càng ngày càng lạnh, tiểu Hắc không ngừng đi tới đi lui bên người nàng, thỉnh thoảng dùng mũi cọ vào bàn tay lạnh buốt của nàng, khe khẽ rên rỉ, tỏ ra hơi nôn nóng bất an.
Nơi này quá lạnh, kinh mạch Loan Loan đã vỡ nát hết, khí hải gần như đóng băng. Ngoài một luồng hơi ấm chàng cưỡng chế đưa vào, toàn thân nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301755/quyen-9-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.