Một trận mưa tên trút xuống, một thám báo Hắc Vân kị cuối cùng sắp lao ra khỏi vòng vây, cả người lẫn ngựa bị bắn thành con nhím.
Đó là một chàng trai chưa đến hai mươi tuổi, da đen nhẻm, hàm răng đều tăm tắp lại trắng bóng, bình thường chắc hẳn có nụ cười chỉ nhìn thấy răng không nhìn thấy mắt. Lúc này trên người hắn trúng hơn mười mũi tên, một mũi gần như bắn xuyên qua tim. Hai mắt hắn trợn trừng nhìn về phía rừng cây đen ngòm, cổ họng phát ra âm thanh òng ọc, máu đen trào ra từ miệng, khóe miệng lại khẽ cong lên hầu như không thể nhận ra, nở nụ cười cuối cùng với các đồng đội ẩn thân trong rừng.
Ta đã làm hết sức rồi. Các anh em, kế tiếp đến lượt mọi người!
Một người một ngựa ngã vật xuống đất. Đến lúc này hơn ba mươi thám báo Hắc Vân kị cố ý tụt lại thu hút truy binh toàn bộ tử trận.
Trong rừng cây, ánh mắt tất cả các tướng sĩ Hắc Vân kị đang ẩn nấp đều hừng hực lửa giận, hai tay lại vẫn vững vàng như đá không hề nhúc nhích.
Bọn họ là sắt thép được tôi rèn qua máu và lửa, bọn họ có trái tim sắt đá đã trải qua vô số lần rèn luyện sinh tử.
Cái chết của chiến hữu hóa thành chiến ý mãnh liệt như cầu vồng sắp xuyên qua mặt trời, như sông lớn sắp phá vỡ đê, mãnh liệt quay cuồng nhưng lại bị nhốt lại trong lồng ngực, sau đó được truyền đến những mũi tên sắc nhọn sáng lóe.
Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301744/quyen-10-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.