Khi thần tử gảy dây đàn hạc đầu tiên, toán người quá khích bỗng dưng im lặng.
Vì thế, ca từ trong trẻo và đẹp đẽ tiếp tục cất xuống từ trên cao.
"Ở núi tuyết cực Bắc, dưới vực sâu tối tăm
Ma tộc xấu xí sinh sôi nảy nở, cùng với Ma Vương tà ác nhất;
Ngọn lửa thai nghén ra nó, tôi luyện ra một trái tim tham lam,
Tàn nhẫn, lạnh lùng và xảo trá, hóa thành răng nanh, vảy cứng và móng vuốt sắc nhọn,
Nó vốn là dòng máu tội lỗi và ác nghiệt, dòng giống xấu xa;
Đức Mẹ đã phong ấn nó ở biên giới Gasol
Cho đến khi ác ma tái sinh, chiến tranh đốt cháy tường thành;
Mang đến cái bóng của tử vong, nỗi đau buồn bất tận,
Con dân hằng mong được cứu rỗi, tiếng khóc làm cho người ta đứt ruột đứt gan..."
Ngón tay gảy dây thon dài và trắng noãn, so với cây đàn hạc Ngân Diệp ấy càng giống hàng thủ công mỹ nghệ hơn.
Vì vậy, mọi người cũng không kìm lòng được mà hát theo.
"Thần tử kế thừa ý chí của Đức Mẹ, kéo ra trường cung,
Bắn chết Ma Vương tà ác ghim vào vách núi cao đóng băng;
À ơ, Đức Mẹ toàn tri toàn năng của con, mặt trời vàng rực rỡ của con..."
Trong đó có tín đồ thành kính, có cụ già đội khăn xếp, có thương nhân mặc lụa sa tanh, có ăn mày, có bệnh nhân, có bé gái và bé trai nắm tay nhau, và những đứa trẻ mới tập nói được cha mẹ bế trong lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sa-day-vuc/3387746/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.