Cả người tôi lạnh băng, ôm lấy anh không ngừng gọi tên, khóc đến sức cùng lực kiệt.
Mùa đông ở New York đến muộn, nhưng lại rất dữ dội, Giáng sinh vẫn là một trong những ngày lễ quan trọng nhất. Trên đường giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều có cây thông Noel và dòng “Merry Christmas”.
Lục Viễn chở tôi ra bờ biển hóng gió bằng xe máy, anh hỏi: “Em muốn đón Giáng sinh như thế nào?”
“Đến quảng trường và xem pháo hoa!”
Xe máy phóng nhanh trên đường, đèn neon nhấp nháy, từ trên cao nhìn xuống màn đêm của thành phố này giống như một miếng bọt biển vậy, chỉ cần chạm vào là vỡ tan.
Lúc chờ đèn giao thông, cách đó không xa có một chiếc xe tải đậu, vết máu còn loang lổ.
Tôi hơi sợ nên rụt cổ: “Có tai nạn xe cộ, sau này anh đừng đi xe máy nữa, nguy hiểm quá.”
Anh ấy đội mũ bảo hiểm, cũng không biết có nghe thấy không.
Khi đến quảng trường đã thấy dòng người đông đúc, anh ấy đưa tay ra nắm nhẹ lấy tay tôi.
Tôi nghiêng đầu nhìn, anh lại khôi phục dáng vẻ hung dữ trước kia: “Đừng có mà đi lung tung, đi lạc rồi sao đây? Em làm gì biết đường!”
Thật ra anh ấy không phải lo lắng nữa, hơn một năm qua, dù là cách phát âm tiếng Anh hay cách ăn mặc, tôi đã trở nên rất giống một cô gái Mỹ. Tôi có thể hát rất nhiều bài hát tiếng Anh và nhận biết được những món hàng xa xỉ ở đây.
Tôi nhìn vào sườn mặt đẹp trai của Lục Viễn, một chùm pháo hoa bay lên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-nhin-nui-xa/895339/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.