Lúc sáu giờ rưỡi Lưu Hồng Dân liền đến kiểm tra. Lục Giai Ý đang lắc lư lắc lư đọc bài đột nhiên cảm thấy cửa sau có người đang đứng, quay đầu nhìn liền thấy một người đàn ông gầy gò thấp bé hai tay chắp sau lưng đang híp mắt dò xét toàn lớp, dọa cậu nhảy dựng.
Là thầy chủ nhiệm Lưu Hồng Dân.
Cậu trước đây đọc sách ở học đường, thầy cũng rất thích “rình coi” như vậy. Xem ra giáo viên nào cũng giống nhau, luôn bảo vệ truyền thống tốt đẹp.
Cậu biết thầy giáo đều thích học sinh hăng say đọc sách, vì vậy cố đọc thật to. Đang lắc lư, Lưu Hồng Dân bỗng vỗ vai cậu một cái nói: “Em ra đây.”
Lục Giai Ý liền đi theo Lưu Hồng Dân ra ngoài, đứng ở hành lang. Bên ngoài mưa rất to, Lưu Hồng Dân nhường cậu đứng nép vào tường, hỏi: “Mấy ngày nay vẫn chưa có thời gian tìm em trò chuyện. Làm sao vậy, lần này thi thành tích thất thường như thế, có phải là trong người còn chưa khỏe hẳn?”
Lục Giai Ý liền nói: “Đã đỡ nhiều rồi, thầy yên tâm, lần sau em nhất định sẽ thi thật tốt.”
Lưu Hồng Dân cười nói: “Vậy thì tốt. Thầy rất yên tâm về em. Em bây giờ ngồi đằng sau, hoàn cảnh có vẻ hỗn tạp, nhưng mà em cũng đừng bị bọn họ ảnh hưởng học tập. Nếu các bạn ảnh hưởng đến việc học của em, hay là ăn hiếp em, em cứ nói với thầy.”
Thực ra lần này tuy Lục Giai Ý thi được hạng bét cũng gần như không có ai cảm thấy cậu thực sự kém đi. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-nguyen-lang-luon-khong-dat-tieu-chuan/194948/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.