Chủ nhật, bạn học trong lớp so với thứ bảy rõ ràng đến đông hơn, rất nhiều bạn về đều vội quay lại trước thời hạn. Sân trường cổng trường đều bắt đầu có xe ba bánh đỗ lại. Cậu đến lớp, thấy bên trong đã có phân nửa người đến rồi.
Nhất Trung chính là Nhất Trung, bầu không khí học tập thực sự không phải nói khoác, mọi người đều rất tự giác mài dũa, hy vọng tương lai một bước vượt long môn, hoàn toàn thay đổi vận mệnh của mình. Thi đại học đối với những học sinh đa phần xuất thân nông thôn như bọn họ, gần như chính là biện pháp duy nhất để thay đổi cuộc đời.
Chỉ là nhìn quanh cả một lớp, khác biệt giữa học sinh chăm ngoan và học sinh cá biệt cực kỳ rõ ràng. Trực quan nhất chính là, đám Chu Dương Liễu Từ Lâm ngồi đầu và giữa lớp hầu như đều đến, lại nhìn chỗ bọn họ ở phía sau chỉ có mình Tống Từ bò ra bàn ngủ, ngoài ra những chỗ khác đều trống không.
Chỉ là Tống Từ cũng không ngủ, nghe thấy tiếng động liền quay lại nhìn một cái, chào hỏi cậu: “Đến rồi à?”
“Cậu về sớm thế.” Lục Giai Ý nói, “Sao không ở nhà thêm một hôm?”
“Mẹ tớ nói chiều nay có khi mưa càng to hơn, sợ đường khó đi. Thôn chúng tớ không thông với đường quốc lộ, vừa mưa một cái là đường xấu lắm.” Tống Từ xoa nước miếng trên miệng, cũng bắt đầu học bài.
Lục Giai Ý chủ yếu là chép bài tập, nhưng cậu cũng không phải chép không, lúc chép cũng phải luyện tập nhận chữ, từng dòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-nguyen-lang-luon-khong-dat-tieu-chuan/1370988/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.