Trong đêm khuya tĩnh mịch, cô gái nhỏ lặng trầm chờ đợi, hôm nay là ngày định mệnh. Huy đã đi khỏi, nếu như qua khỏi hôm nay cô nhất định sẽ đi tìm anh, nói cho anh biết rằng người cô yêu nhất trên đời này chính là anh ... Một âm thanh như tiếng vỡ gốm sứ khẽ vang, là từ phòng bà phát ra. Linh ngờ ngợ nhìn rồi nhanh chân đến đó, một nỗi bất an bao trùm lấy cô. Không tự giác mà đôi chân di chuyển nhanh hơn rồi cô bắt đầu chạy, những bước chân vội vã.
"Bà ngoại ..."
Tiếng Linh thốt gọi làm người đàn ông sững lại đưa mắt nhìn, khuôn mặt khắc khổ đã ươn ướt nước mắt. Ông nhìn chầm cô như muốn giải thích nhưng chẳng thể thốt lên lời, chỉ đơn giản là im lặng chờ đợi. Chờ đợi cơn thịnh nộ từ Linh trút xuống, chờ đợi lời nói và hạnh động chứa đựng sự căm thù của cháu gái.
"Không, bà ngoại ..."
Linh bước nhanh đến đẩy mạnh Vol ra, đỡ lấy và ôm ghì Hồng phu nhân trong lòng mình. Cả thân thể run lên bần bật, nước mắt tuôn rơi nhạt nhoà trên khuôn mặt, môi mấp máy không thành lời. Dù có nhiều chuyện bà ngoại làm rất tàn nhẫn, rất vô tình nhưng cô biết nó đều xuất phát từ tình thương bà dành cho cô.
"Không, bà ơi ...xin đừng bỏ cháu... Cháu xin bà ..."
Người phụ nữ cười nhạt, hơi thở gấp gáp hơn, chạm tay vào má cô gắng sức nói, một câu nói đứt quãng không hoàn chỉnh.
"Tha ... tha ... chú ..." Câu nói chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau/2061791/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.