Cả thân người chàng trai trẻ bị tia chớp điện xé toạc thành từng mảnh li ti, máu vương vãi khắp sàn nhà. Cái chết đến thật vội vàng, chàng trai không kịp hét lên đau đớn cũng chẳng để lại bất cứ lời tạm biệt nào đã ra đi mãi mãi. Linh gục xuống rơi vào cơn mơ man. Chàng trai tay đỡ lấy cô tay lại tung phép tấn công Vol, nỗi đau xót khi mất đi người bạn thân nhất làm nát tâm cang anh.
Người đàn ông không kịp tránh đã bị luồng phép của Huy đánh bật ra cửa sổ, rơi tự do xuống đất. Mọi người trong Hồng tộc từ bên ngoài chạy vào sững lại làm thin. Vũ và Vân lo lắng chạy đến bên cô gái, nhìn chàng trai bối rối. Điều họ lo sợ nhất đã đến, tai kiếp đã bắt đầu và mở màng bằng cái chết của Khang. Ánh trăng bên ngoài nhuộm màu máu, vẻ điều hiu, cô tịch làm không khí vốn đã nặng nề nay còn nặng nề hơn.
o0o
Linh đã tỉnh sau một ngày mê man, tự nhốt mình trong phòng dằn vặt tự trách. Biết rõ tỉ lệ thành công là rất thấp cớ sao cô phải đánh liều? Người ra phép là cô nhưng tại sao người chết không phải là cô mà là Khang chứ? Cô đã nợ anh rất nhiều, tại sao số phận lại tiếp tục làm cô nợ anh thêm một mạng sống nữa cơ chứ? Bao nhiêu câu hỏi tại sao cứ tuôn như suối trong đầu cô. Linh khóc rồi thiếp đi và khi thức dậy cô lại tiếp tục khóc. Cả ngày hôm đó cô bỏ ăn, chỉ nhốt mình trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau/2061783/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.