"Ai cho phép các người vào đây hả?"
Đôi mắt vẫn nhắm nghiền, Linh đanh giọng lên tiếng, có chút gì đó giận dữ. Họ nhìn cô im lặng, tự hỏi mình đó có phải là Linh mà họ quen không? Sao lại băng giá, đanh thép đến vậy? Huy lo lắng hỏi nhanh, không chú ý đến vẻ trầm ngâm của những người ở đây.
"Cậu không sao chứ? Hắn có làm gì cậu không?"
"Tớ ổn."
Lúc này cô mới mở mắt nói khẽ, miệng hé nụ cười trấn an chàng trai. Huy thở phào vuốt nhẹ tay lên khuôn mặt xinh đẹp, nhìn cô với ánh mắt đầy trìu mến. Huy xoay nhìn những người có mặt trong phòng rãi nói khẽ.
"Cũng khuya rồi, mọi người đi ngủ đi."
Họ nhìn cô, Vũ nắm tay Vân rời khỏi đó, hành động ấy đã lọt vào sự quan sát của Linh. Nguyệt và Khang tuy lưỡng lự nhưng rồi cũng lặng lẽ rời khỏi đó. Huy nắm lấy bàn tay Linh đưa lên bờ môi hôn nhẹ, cô đưa bàn tay còn lại chạm vào má anh, cố khắc sau gương mặt ấy.
"Ngủ đi, tớ canh chừng cho cậu."
"Không cần đâu."
Linh nói nhưng khi thấy ánh mắt anh cô mới hiểu rằng anh ngồi đây không chỉ để bảo vệ mà còn để ngắm nhìn cô. Cô gái nhỏ khẩy cười, hai bàn tay đan vào nhau nắm chặt, Linh tựa đầu lên bụng anh và chìm vào giấc ngủ say.
o0o
Bờ biển buổi sớm tinh mơ ở eo rất đông người nhưng ở khúc trên gần bờ đá thì vắng lặng hẳn. Vân bước đều từng bước cùng Vũ lặng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau/2061781/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.