Tiếng gào thét từ phòng Linh vọng ra làm hai người bạn giật mình. Cả hai vội nhanh chân chạy vào nhưng ... cửa đã khoá trái. Huy đập cửa gọi dồn dập nỗi sợ hãi dâng trào.
"Linh mở cửa ra đi. Linh ..."
"Linh ... Có chuyện gì vậy? Linh ..."
Tiếng gào thét càng lúc càng lớn và Vân không thể giữ vẻ điềm tĩnh vốn có của mình được nữa. Cô gọi lớn và dồn dập, hai bàn tay nắm chặt lại, đôi mắt vô cảm giờ đây lại chất chứa đầy nỗi sợ hãi. Từ trong căn phòng cô gái đau đớn xua đuổi, tiếng gào thét vẫn vang không ngừng.
"Mặc kệ ta, hai ngươi không được vào đây. Cút đi, cút..."
Câu nói của Linh làm Vân khựng lại, cô lẳng lặng đi qua ghế sô pha ngồi. Tiếng thét tắt lịm đi lại làm chàng trai lo lắng hơn nhưng anh lại nhìn thấy Vân điềm tĩnh ngồi bên ghế sô pha anh đi đến gần cáu gắt.
"Linh đang đau đớn vậy mà cô điềm tĩnh quá đấy. Cô có phải là bạn thân của cô ấy không?"
"Người trong đó không phải Linh."
Vân khẽ nói, chàng trai khựng lại nhìn cô cố gắng hiểu thấu câu nói đó nhưng không thể. Cánh cửa phòng Linh chậm rãi mở, cô gái nhỏ bước ra, cả người ướt đẫm mồ hôi, mái tóc bao trùm bởi màu bạch kim. Và anh chợt nhận ra tiếng động lớn trên gác đã im bặt, nhìn cô gái kinh ngạc. Linh bước được vài bước rồi gục ngã, anh chạy vội đến đỡ lấy cô, hoảng hốt thốt gọi.
"Linh."
"Tránh xa cô ấy ra."
Nhanh như chớp Vân đã đứng trước mặt chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau/142291/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.