Huy đứng lặng trầm trước nhà Linh chờ đợi điều gì đó mà đến bản thân anh cũng không rõ. Sau hồi lâu anh quay người bước đi nhưng tiếng hét hoảng loạn của cô gái nhỏ từ trong nhà vang vọng làm anh sững lại. Huy lao nhanh vào trong nhà, một nỗi sợ bao trùm lấy anh. Cái chết của Ngọc là quá đủ rồi và anh không muốn có bất cứ điều gì không hay xảy đến với cô gái trong lòng anh.
"Linh ... Linh ..."
Anh chạy tìm khắp nhà gọi lớn và vội vã. Không có tiếng đáp lại. Trái tim anh như muốn nổ tung mỗi khi ý nghĩ Linh đang gặp nguy hiểm xuất hiện trong đầu. Và ... Ngôi nhà vốn dĩ rất bình thường nhưng lại có một kẻ mang trong người một quyền năng rất lớn đang ở đây.
Là một phù thuỷ.
Huy xoay nhìn lên gác ngờ ngợ rồi anh lao nhanh lên đấy.
"Linh."
Thấy cô gái đứng trước nhà kho, cửa đang mở toan, anh chạy đến gọi lớn. Linh bất chợt gục ngã xuống nhưng thật may chàng trai đã đỡ kịp.
"Cô ... cô ta ..."
Linh lắp bắp chỉ tay vào căn phòng khuôn mặt tái nhợt hẳn đi. Huy đưa mắt nhìn vào nhưng ... Không có ai cả. Cái sức mạnh phù thuỷ mà anh cảm nhận được lúc nãy đã biến mất.
Kẻ đó đã rời khỏi đây.
"Ổn rồi, đừng sợ."
o0o
Chiếc xe mô tô lao nhanh trong gió Vân luồng tay quanh bụng ôm chặt Vũ. Cảm giác bình yên thật hiếm có và cô muốn trân trọng khoảnh khắc này. Hai người dừng lại ở chính giữa cầu Nhơn Hội. Buổi chiều ở đây thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau/142287/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.