Ở trong lòng anh, cô không thể ngồi yên được, một lúc lại ngọ nguậy, một lúc lại cựa người như một con sâu.
“Em khó chịu chỗ nào sao?” anh lên tiếng hỏi cô.
“Hả.” cô ngơ ngác quay qua nhìn anh.
“Em khó chịu ở đâu sao? Em cứ ngọ nguậy mãi, em mệt ở đâu hay đến ngày, nhưng chu kì của em chưa tới mà.”
Cô nghe anh nói mà bật cười khúc khích như một đứa trẻ đang nô đùa. Cô lên tiếng:
“Không phải như thế, do anh dựa vào cổ em, tóc của anh cứng, xong còn chọc vào cổ em làm em nhột.”
Nói xong cô cười ha hả làm cho anh đen thui cả mặt, mặt anh cứ xị ra như cái bánh đa ngâm nước vài tiếng đồng hồ.
“Sao vậy, sao mặt anh lại xị ra thế này.” vừa nói cô vừa cười.
“Nào lại đây.” cô nói
“Em tính làm gì tôi?” anh nghi ngờ hỏi ngược.
“Không làm gì cả, mau lại đây.” cô nói tiếp để lại cho anh một bụng hoài nghi nhưng vẫn dịch người lại gần phía cô một chút.
Chẳng biết cô lấy đâu ra chiếc chun buộc tóc màu đen, cô bắt đầu gộp tóc anh lên và buộc lên một cái chỏm tóc hơi hướng về đằng sau một chút, trông gọn gàng hơn hẳn.
“Buộc lên như này trông trẻ hơn hẳn luôn.” cô nhìn chỏm tóc của anh và nói.
“Thế là bình thường em thấy tôi già sao?” anh nhìn cô nói.
“Đúng vậy.” cô thẳng thắn nói luôn làm cho anh hụt hẫng.
“Anh nhìn xem có ai như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau-tieu-hoa-ki/3404110/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.