Cô ngủ được thêm một chút nữa thì anh đánh thức cô dậy:
“Kiều Kiều, dậy ăn thôi.”
Cô trong cơn buồn ngủ vô thức đưa tay lên dụi dụi mắt, buộc bản thân dần dần tỉnh giấc, giương mặt cô lúc này hơi đờ đẫn và hơi ngơ ngơ ngồi trong lòng anh. Phải mất tầm 5 phút hồn cô mới bắt đầu quay trở lại. Khi nhìn thấy thức ăn trong phòng cô liền nheo mắt hỏi anh:
“Anh nói là đi ăn cơ mà, sao lại có thức ăn trong phòng?”
“Bên ngoài trời lạnh, tốt nhất vẫn là ăn trong phòng, hôm nay em đã bị lạnh tới mức như vậy, tôi không yên tâm để em bước ra bên ngoài.”
“Anh làm như em là trẻ con 3 tuổi ý.” cô liếc anh.
“Mai đưa em đi chơi bù, chịu không?” anh bằng cả với cô.
“Còn có lần sau là em dỗi thật đấy nhá, hứ.” cô vừa nói vừa khoanh tay gương mặt phụng phịu, điệu bộ nhìn đi nhìn lại vẫn là giống một đứa trẻ lên 3.
“Được, giờ thì ngoan, ra ăn thôi.”
“Không, anh hứa trước đi.”
Câu nói của cô làm anh bật cười:
“Được rồi, tôi hứa. Giờ ra ăn được chưa.”
Bất lực cộng với nuông chiều của anh đã khiến cho cô được nước mà lấn tới, cô bước ra phía bàn ăn mà vẫn phải để lại cho anh một câu:
“Em vẫn chưa hết giận anh đâu đấy.”
Nghe xong anh đưa tay lên trán bật cười bất lực toàn tập. Ăn xong cô cũng chẳng phải làm gì, việc của cô đã được anh làm xong hết từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau-tieu-hoa-ki/3404108/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.