Đến bữa tối, hai người cùng nhau đi xuống nhà hàng của khách sạn ăn.
Sau khi gọi món, hai người chờ một lúc thì nhân viên bắt đầu dọn món lên, hai người chuyên tâm ăn còn không nhìn nhau lấy một lần, kiệm lời với nhau đến nỗi một từ cũng không thốt ra. Bữa ăn trôi qua trong yên lặng, chỉ có những tiếng ồn ào của những cuộc nói chuyện nho nhỏ từ các bàn xung quanh.
Sau bữa tối, hai người về phòng nghỉ ngơi. Anh thì chưa nghỉ mà tiếp tục làm việc, cô do cả ngày đã ngủ quá nhiều nên khó đi vào giấc ngủ, cô bước ra khỏi phòng đi xuống dưới vườn hoa của khách sạn dạo chơi.
Khách sạn này rất rộng lớn, vị trí khu đất chọn làm khách sạn cũng rất tốt, hướng của khách sạn làm đúng hướng đón gió, cách biển không quá xa, phong cảnh cũng rất hữu tình.
Từng làn gió đêm mang theo cái vị mằn mặn của biển cả thổi vào người làm cho cô cảm thấy hơi lạnh, vừa nãy cô xuống đây mà quên mang áo khoác, cô mặc mỗi một chiếc áo phông, giờ gió thổi khiến cho cô lạnh nổi cả da gà.
Anh lúc này mới làm xong việc, anh gập laptop lại và bắt đầu chú ý đến bóng dáng của cô, anh tìm hết cả phòng mà chả thấy cô đâu, anh bắt đầu lo lắng vội vàng khoác một chiếc áo khoác mỏng chạy ra ngoài tìm cô.
Cô lúc này bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại, là Khôi Sói-ba nuôi của cô gọi.
Cô bắt máy ngay:
“Alo, ba gọi con có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau-tieu-hoa-ki/3404098/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.