Cô bắt đầu mơ thấy thảm kịch năm đó, tối nào cũng vậy, đó là mảng kí ức máu trong cô, nó chẳng thể biến mất, cũng chẳng thể chữa lành.
Cô như tựa trong đám cháy ấy thêm một lần nữa, cái nóng rát của lửa phả vào da thịt cô khiến cho cô đau đớn, nóng, rất nóng. Cảm giác đau đớn ấy ngày nào cô cũng phải trải qua, nó khiến cho cô kiệt quệ cả về mặt thể xác lẫn tinh thần. Thể xác đau một thì tinh thần đau gấp trăm ngàn lần. Nỗi đau xác thịt sẽ chẳng bao giờ có thể sánh bằng nỗi đau trong lòng, nó khiến trái tim cô đóng băng đã từ lâu, nỗi đau ấy chính là nỗi đau mất đi người thân, người mà cô thương yêu.
Hãy thử nghĩ mà xem, ngày nào ta cũng phải chứng kiến cái cảnh ám ảnh cả cuộc đời ta, cái cảnh mà người thân ra đi ngay trước mắt mà không làm được gì nó đau đến cỡ nào?
Nước mắt cô rơi cả trong mơ lẫn hiện thực, cứ thế từng giọt, từng giọt rơi xuống, nhưng cô lại chẳng thể khóc thành tiếng, cổ họng nghẹn ứ đến đau rát khó chịu, hô hấp khó khăn, cô không thể thở nổi, nó như nỗi chịu đựng của cô bao năm nay, cứ từng ngày trôi qua, sự chịu đựng ấy ngày một nhiều, cô đã từ lâu chẳng còn biết đâu là giới hạn của bản thân nữa.
Cứ chịu đựng như vậy rồi đến một ngày nó cũng sẽ nổ tung, sự thật sẽ được phơi bày, trắng đen đảo ngược ắt sẽ rõ ràng.
Anh thấy tình trạng của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau-tieu-hoa-ki/3404096/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.