Mặc dù còn chưa đến giờ giới nghiêm ban đêm, song trời tối, tuyết lại rơi nhiều, đầu đường cuối ngõ vắng vẻ thê lương, đã không còn một bóng người nào đi lại trên phố, chỉ có bánh xe lăn long lóc, nghiền lên những đụn tuyết phát ra tiếng sàn sạt.
Hoàng Đế thế mà vẫn cực kỳ hăng hái:
“Đã sớm nghe danh món cháo Tịch Bát[1] của Bạn Hương Các tuyệt hảo, hôm nay chúng ta đi nếm thử.”
Bạn Hương Các nằm đầu con ngõ ở mé đông thành, vòng qua một con đường lớn, xa xa đã thấy trước lầu treo hai ngọn đèn lồng đỏ cực lớn, chiếu lên mặt tuyết. Khắp lầu đèn đuốc sáng trưng, tiếng nói cười xôn xao vọng đi rất xa.
Nghe thấy tiếng xe, tiểu nhị đã sớm đứng ở cừa chờ đón, buộc dây cương, đoạn bắc ghế ra hầu xuống xe. Hoàng Đế bước xuống, quay người lại vươn tay đến. Trục Hà ngược lại có vẻ ái ngai sự săn sóc của chàng, ngập ngừng chốc lát mới trao tay cho chàng, dè dặt cẩn trong xuống xe.
Gã tiểu nhị thế mà lại có mắt sắc, sớm thấy tuy chỉ là xe ngựa du hành bình thường, song con ngựa kéo xe toàn thân đen tuyền một màu, chỉ có bốn cái vó là bạc trắng, cực kỳ đẹp đẽ duyên dáng.Lại bắt gặp lúc Hoàng Đế duỗi tay ra, bên dưới áo choàng lộ một góc tay áo cẩm bào da thuộc, sắc da chồn đen bóng như satanh, lập tức biết ngay đôi nam nữ này không phải hạng giàu có bình thường, tươi cười nịnh nọt:
“Hai vị đại gia, quả thực có lỗi, phòng tốt trên lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-lanh-nhu-suong/3272339/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.