Cái lạnh của mùa đông ở Du Hạp lạnh đến thấu xương.
Ngủ một mạch đến tầm giữa trưa, đồng hồ sinh học của Lâm Ý Chiêu bắt đầu hoạt động.
Cô mơ màng từ trên giường ngồi dậy, cơ thể vừa rời khỏi chăn thì đã run lên vài cái.
Cái lạnh của buổi sớm mai này đã làm cô tỉnh hẳn cơn ngái ngủ.
Lâm Ý Chiêu không ở trên giường quá lâu, cô bước xuống giường xỏ dép đi vào gian bếp chuẩn bị một ít bánh mì nướng để làm bữa trưa cho hôm nay.
Hôm nay là ngày cô được nghỉ, có thể ở nhà lười biếng cả một ngày dài.
“Thật sự, em chưa tận mắt nhìn thấy vị khách hàng này, anh ta tuyệt đối là người khó tính nhất mà em gặp phải vào năm 2019.”
Loa từ chiếc điện thoại di động phát ra truyền tới tiếng phàn nàn của đồng nghiệp Tiểu Lâm.
Lâm Ý Chiêu nở nụ cười, ấn điện thoại trả lời: “Vậy em cố lên.”
Ánh mắt cô vừa nói vừa nhìn sữa đang được hâm trên bếp, sữa trong nồi đã nóng.
Cô vội vàng tắt lửa, sau khi múc sữa ra cốc, thì bưng lên bàn ăn để kèm với bánh mì ăn bữa sáng và bữa trưa hôm nay.
Ăn cơm cũng không nhàn rỗi, cô vừa ăn vừa xem điện thoại di động.
Mẹ cô là Trương Nguyệt Hồng, cách đây không lâu bà đã gửi cho cô vài bức ảnh, tất cả đều là những chàng trai bằng tuổi cô.
Bà Trương lại muốn sắp đặt cho cô vài buổi xem mắt đây mà.
Lâm Ý Chiêu trượt tay ấn qua khung giao diện trò chuyện, hiển nhiên làm bộ dáng “Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-khuyet-cong-cong/652905/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.