Con đường nhỏ rộng rãi như một băng chuyền song hành bận rộn, hai bên trái phải vận chuyển hàng người nối liền không dứt. Trần Hề và Phương Nhạc kẹt ở chỗ khe hở giữa hai băng chuyền sóng người, cần công nhân tới phá bỏ sự cố.
Thẩm Nam Hạo kiểm tra trước: “Vừa rồi mày ăn không no sao?” Đến tuổi này của họ phải ăn rất nhiều, mới vừa rồi ở nhà ăn, ba nam sinh bọn họ mâm đầy đến nỗi sắp tràn ra, Thẩm Nam Hạo tự thấy ăn rất thỏa mãn, chẳng lẽ trước kia cậu luôn xem thường thực lực của Phương Nhạc?
Đôi mắt nhỏ sau cặp mắt kính của Phan Đại Châu xoay chuyển, cậu kiểm tra lại lần thứ hai, lớn tiếng ồn ào: “Không phải chứ, vừa rồi mày ăn không no sao không nói sớm, chỉ vì tao giục mày ăn nhanh lên thôi à, từ lúc nào mày lại nghe lời tao như vậy?” Hôm nay cậu chàng mang theo một quyển tiểu thuyết khoa học viễn tưởng tới trường, mới đọc được một phần ba, cốt truyện đã đi vào giai đoạn gay cấn, đám nhân vật chính đang đứng trước lằn ranh sinh tử. Cho nên khi ăn cơm cậu ăn ngấu nghiến, lòng ngứa đến khó chịu để đọc đến cốt truyện kế tiếp, Phương Nhạc ăn chậm rì, cậu bèn giục Phương Nhạc.
Phương Nhạc hỏi một đằng trả lời một nẻo mà hỏi họ: “Bọn mày ăn nữa không?”
Thẩm Nam Hạo tự nhận năng lực không bằng Phương Nhạc, cậu ta tiếc hận bái biệt: “Đồ ăn tao vừa ăn còn đang ứ tận cổ đây, mày ăn một mình đi.”
Phan Đại Châu thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-huong-phia-tay/2853509/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.