🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gót chân Asin.



Trần Hề nhớ kỹ câu ngạn ngữ kỳ diệu này, đây là sự uy hiếp của một người bất khả xâm phạm, không hiểu sao cô lại liên tưởng đến Phương Nhạc.



Thiếu niên ở tuổi này, có Lâu Minh Lý phấn đấu cầu tiến như ánh mặt trời, có Phan Đại Châu không tim không phổi cả ngày cười ngây ngô, cũng có Giả Xuân hơi hướng nội, chăm chỉ cần cù.



Nhưng rất ít người giống Phương Nhạc, hoặc là nói, cô chỉ thấy một người giống vậy là Phương Nhạc.



Anh nghiêm túc trật tự, tư thế đi đứng luôn mạnh mẽ, bàn học sạch sẽ ngăn nắp, sau lưng cũng gọi Lưu Khánh Hoan là thầy Lưu, mà không gọi là anh Hoan như các bạn học khác. Phan Đại Châu nói anh còn có khí thế hơn cả chủ nhiệm giáo dục, Phương Mạt nói anh khoác thêm áo cà sa là có thể lập tức thành Phật.



Anh tựa như một người sẽ luôn luôn cài cúc áo trên cùng, tuân thủ lễ nghi và kiềm chế bản thân, hơn nữa còn cho người ta một cảm giác giống như bất khả xâm phạm.



Cho dù giờ phút này anh đứng dưới ánh mặt trời, cổ áo lỏng lẻo, thêm vài phần lười biếng và tùy tiện mê hoặc lòng người, cũng vẫn không khiến loại cảm giác này biến mất.



“Phương Nhạc thật đúng là quá đẹp trai.” Trương Tiêu Hạ nhìn chằm chằm cậu thiếu niên trên sân vận động không chớp mắt, lặng lẽ lấy điện thoại: “Vất vả lắm mới nhìn thấy bộ dạng cổ áo giặt hư của cậu ấy, thật đúng là dễ gần quá đi, tớ muốn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-huong-phia-tay/2853507/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.