Trần Hề lặp lại lời Phương Nhạc một lần nữa trong đầu mới hiểu rõ ý của anh, anh không định che giấu, một câu đơn giản, hàm ý nói ít hiểu nhiều.
Trước đây bọn họ đã từng nói với nhau, bởi vì yêu không công khai, cho nên quan hệ nam nữ xung quanh của họ phải rõ ràng, Trần Hề đã vỗ ngực với Phương Nhạc, cô tuyệt đối không có vấn đề gì, sự thực chứng minh bọn họ cũng chưa có vấn đề gì, nhiều lắm chỉ là thỉnh thoảng sẽ có mấy người đến gần.
Trần Hề nhìn nam sinh đi trở về quầy hàng, nam sinh này đeo một cái kính không viền, dáng người cao ráo, ngay thẳng, nói thật còn có chút đẹp trai, nhưng tất cả chỉ là nói chuyện công việc, không có vẻ gì là cố bắt chuyện.
Trần Hề chính không sợ tà, hỏi Phương Nhạc: “Anh cảm thấy đây là tường nguy?”
Ánh mắt Phương Nhạc trả lời rõ cho Trần Hề, không phải sao?
Trần Hề tò mò hỏi anh: “Anh định nghĩa tường nguy là như thế nào?”
Phương Nhạc tích chữ như vàng nói: “Đàn ông.”
“… Anh có thể thái quá hơn nữa không?” Trần Hề không thể tưởng tượng nổi.
“Em có nhớ hồi cấp ba Đại Tráng có một người bạn gái không?” Phương Nhạc hỏi cô.
“Nhớ chứ, em còn từng gặp cô gái đó.”
Hồi cấp ba, phạm vi hoạt động của họ không phải ở trường thì là sân vận động gần đó, một hôm Trần Hề tình cờ gặp Đại Tráng và bạn gái anh ta, nhưng khi đó Trần Hề và Đại Tráng không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-huong-phia-tay/2853391/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.