Hai tuần trôi qua. Thời gian hai tuần thật ngắn ngủi nhưng đem lại choSơn Bản Nhất Lang không biết bao nhiêu là niềm vui, làm chàng cảm thấytâm được bình an vô cùng. Và cũng trong thời gian này, chàng đã làm quen và chiếm được cảm tình của hầu hết mọi người tại Sơn Điền gia trang.Mọi việc trong sơn trang, chàng đều cáng đáng, sẵn sàng giúp mọi người,từ việc nặng tới việc nhẹ. Nào là tưới cây tưới hoa, cho tới bổ củi,khuân vác đồ chứa vào kho chàng cũng chẳng từ nan.
Hải Đẩu, đứa con trai của Sơn Điền Anh Minh rất thích Sơn Bản Nhất Lang. Nó hay tới chàng đùa giỡn, hỏi chuyện, đôi khi còn đòi chàng kể chuyệncuộc đời làm võ sĩ đạo của chàng cho nó nghe. Hải Đẩu hỏi tới đâu, SơnBản Nhất Lang đáp tới đó, và bao giờ nó cũng hài lòng với những câu giải đáp của chàng. Không những thế, những bài học ở trường của Hải Đẩu nócũng đem ra hỏi Sơn Bản Nhất Lang. Chàng chỉ bảo tận tình, còn dạy HảiĐẩu từ nghệ thuật viết bút lông cho đến cách làm những vần thơ Hài-Cú[1] nữa. Những điều học được từ Sơn Bản Nhất Lang, Hải Đẩu đem ra trường chia sẻ với thầy giáo và bạn bè, và ai nấy đều thán phục Hải Đẩu, chonó là một thần đồng. Thấy vậy, Hải Đẩu lại càng quý, càng thương mến Sơn Bản Nhất Lang.
Thấy Hải Đẩu cũng yêu chuộng võ thuật muốn học hỏi, nuôi mộng một ngàynào đó sẽ trở thành một võ sĩ đạo phục vụ dưới trướng một Minh chủ, SơnBản Nhất Lang cũng chiều chuộng từ từ truyền thụ võ nghệ cho nó nhữngkhi rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-hiep-khach/50648/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.