Trong quán bar Dạ Minh Châu, âm nhạc động lòng người hòa với ánh sáng đèn màu nhấp nháy ánh sáng đan xen, đám trai gái hưng phấn nhảy nhót,Toàn Cơ nửa say nửa tỉnh, lảo đảo đi đến quầy bar: “Hú, sâm panh”.
“Người đàn ông đó là ai? Sao cô lại biến thành hình dáng của Phong Linh?”, Hú rót cho cô ta một ly.
“Ha ha…”, cô ta thỏa mãn liếm liếm bờ môi, nét mặt mê đắm, “Anh chàng đẹp trai không tồi”.
“Các người làm gì rồi? Cẩn thận Dạ Lạc không tha cho cô đâu.”
“Tôi đã xin phép ngài ấy rồi! Lần này tôi còn giúp đỡ ngài ấy mộtchuyện lớn đó!”, Toàn Cơ đầy vẻ thần bí, duỗi ngón tay nhỏ dài ra kéochiếc ly rượu đế cao, uống xong, cô ta ưỡn ẹo như một con rắn nước trườn vào trong sàn nhảy.
Cô gái uống đến say mèm vấp ngã trong đại sảnh u ám, miệng lẩm bẩm:“Nào… uống, chúng ta uống nữa… cạn ly, ha ha ha… A Kiếm…”, đôi tay ngọcngà trắng trẻo vòng lên thứ gì đó, đột nhiên trừng mắt: “Dạ Lạc!”.
Chàng trai không kịp phản ứng lại nên bị cô ta ép lên trên sàn.
“Ha ha… Dạ Lạc…”, cô ta ngọt ngào nhõng nhẽo.
“Toàn Cơ”, bên dưới vang lên một tiếng nghiến răng lạnh thấu tận xương cố t .
Trong phòng khách đèn đuốc sáng trưng, ta đang nhàn nhã ngồi trênsofa thì nghe thấy tiếng hét vô cùng kinh sợ phía sau: “Á… Ảo Nguyệtngươi, ngươi…”, ngay sau đó, cô gái gợi cảm bị ném tới trước mặt mộtcách vô tình.
“Toàn Cơ, thành thật khai ra hành vi của ngươi hôm nay đi.”, ta cố gắng duy trì nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/39013/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.