“Đại nhân, mặc quần áo cho Ti Ti”, Diệu Âm tay cầm một chiếc váy liền màu xanh kiểu ren đi vào phòng.
“Ừm”, ta thu tai và đuôi của mèo con lại.
Vảy rất vừa, Diệu Âm chải gọn mái tóc dài của mèo con, nhẹ nhàng vuốt ra sau, đeo chiếc kẹp tóc màu hồng xinh xắn lên, mèo con liền biếnthành công chúa nhỏ.
Ti Ti vui mừng, hai tai nhọn đáng yêu lại thò ra, “Meo meo”, ôm lấyeo của ta, rất thân mật. Diệu Âm hai mắt bốc hỏa, rất bất mãn với sựđược đằng chân lân đằng đầu của cô ta, lòng thương xót lúc đầu chuyểnngay thành đố kỵ. Khi nắm đấm của cô bé khua đến trước mắt, ta đỡ haivai của mèo con lên: “Ti Ti, vì sao khi biết ta là Dạ Lạc, ngươi lại vui vẻ như vậy?”.
“Tôi đang tìm Dạ Lạc, bởi vì Dạ Lạc rất lợi hại, ngài ấy có thể bảovệ tôi”, mèo con cười ngọt ngào đáp lại, chiếc tai nhọn khẽ nhún.
“Ngươi nghe ai nói vậy?”, Diệu Âm kìm nén lửa giận.
“Một tháng trước, Đinh Linh tỷ tỷ bị chết, còn lại tôi cô độc mộtmình, sau đó gặp được U Mỵ tỷ tỷ. Tỷ ấy định đưa tôi đi tìm Dạ Lạc, nóiDạ Lạc có thể cứu giúp được bọn tôi, báo thù được cho Đinh Linh tỷ tỷ.Nhưng mà không lâu sau, U Mỵ tỷ tỷ cũng chết rồi, tỷ ấy bảo tôi mauchạy, còn mình lại bị người ta giết chết…”, Ti Ti thút thít ôm chặt lấyta khóc lóc thảm thiết.
“Ngươi quen biết Đinh Linh?”, ta hơi bất ngờ.
“Đinh Linh tỷ tỷ là người tốt, tỷ ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315754/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.