Ta thu hồi kết giới, biến về hình dạng của Phong Linh. Xe cộ qua lạitrên phố thưa dần, di động hiển thị hơn mười giờ đêm, thời gian trôi qua thật nhanh.
Tiếng còi xe cảnh sát lảnh lót tiến lại gần rồi lại nhanh chóng đixa, một chiếc xe màu đỏ dừng lại bên đường. Một mỹ nữ mặt mộc, mặc mộtbộ đồ bó sát người làm nổi bật những đường cong đẹp đẽ bước xuống xe,đôi mắt phượng xinh đẹp mang chút lạnh lùng đầy quyền uy. Cô ta cảnhgiác quét mắt nhìn xung quanh, ngón tay đeo một viên hồng bảo thạch rựcrỡ bắt mắt.
“Ba người các cậu, xuống xe”, cô ta đập vào cửa xe ra hiệu.
Một nữ sinh và hai nam sinh hậm hực ra khỏi xe, như những đứa trẻ con nghịch ngợm bị túm được.
“Chị họ?”, Nghiêm Tuấn cẩn thận thăm dò cô ta.
“Câm miệng”, mỹ nữ giận dữ trừng mắt, “Đừng có giải thích những lý do vớ vẩn đó của em với chị, tưởng rằng bản thân mình lợi hại lắm sao? Một sinh viên bình thường lại ngu ngốc chạy đến dính líu vào những chuyệnnày? Cô và chú có biết không? Bọn họ đưa em đến Cốc Giang học đại học,chứ không bảo em ngày ngày làm việc không đúng phận sự của mình…”.
“Chị họ, những lời này chị đã mắng lúc nãy rồi, sao lại nhắc lại? Không phải em đã xin lỗi rồi sao?”, Nghiêm Tuấn rụt cổ.
“Xin lỗi xong là em sẽ nhớ kỹ sao? Bản thân không muốn sống thì thôicòn lôi cả các bạn vào nữa, cậy mình côn thuật không tồi nên tự cho rằng mình là Tôn Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315745/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.