Vầng trăng lưỡi liềm treo cao nơi bầu trời đêm, trên ban công lầucao, một người đàn ông mặc Âu phục giày da màu trắng đứng bên lan canngắm cảnh đêm Cốc Giang trong ánh đèn rực rỡ. Thân hình cao ráo thongầy, tay trái nhẹ nhàng để lên thanh lan can, một viên băng lam bảothạch trên ngón giữa càng xanh thẫm hơn dưới ánh trăng chiếu rọi, tạonên cảm giác đẹp đẽ hoa lệ mà khiêm tốn.
“Tiên sinh”, một cậu bé đẹp trai mắt tím áo đen cầm một ly rượu vang đứng phía sau hắn ta.
“Phi Dục”, người đàn ông quay lại nhìn, khuôn mặt tuyệt đẹp khiếnngười ta chói mắt, ánh trăng rọi xuống, vẽ ra đường viền mềm mại trênkhuôn mặt, như một kiệt tác tuyệt vời của nhà điêu khắc vĩ đại. Bóng anh ta trải dài, toát lên vẻ thần bí dụ hoặc, khí chất phong lưu, cổ họngphát ra âm thanh từ tính mê người, “Sau này không cần gọi ta là tiênsinh nữa, gọi tên là được rồi”.
“Tiên sinh, ngài là chủ nhân, Phi Dục không dám”, cậu bé được chiều chuộng mà sợ hãi.
“Lần này đến Cốc Giang, chúng ta có rất nhiều việc phải làm, cùngnhau làm”, người đàn ông duỗi tay cầm lấy ly rượu để cao trong khay,khóe mắt nhỏ dài lướt qua ý cười nhạt, “Có thể cậu vẫn luôn coi ta làchủ nhân, nhưng ta lúc nào cũng coi cậu là đối tác, đối tác tốt nhất”,lời vừa buông ra, anh ta nâng ly rượu lên, tao nhã khẽ nhấp một ngụm.
Vóc dáng nhỏ nhắn của cậu bé không kìm được có chút chấn động, ngây dại nhìn anh ta.
“Phi Dục, ta tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315739/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.