Đêm nay ánh trăng rất đẹp, ánh sáng ngập tràn lặng lẽ tuôn chảy lênmặt nước hồ rộng rãi, sóng sáng, lấp lánh như rắc xuống một dải ngânhoa, trang điểm rực rỡ cho một góc đô thị phồn hoa…
Ba trăm năm trước, trong một đêm tuyết rơi giữa mùa đông nào đó, mộtcon bạch hồ xông vào nơi ở của loài người, cắp đi mấy con mèo con vừamới chào đời chưa lâu của nhà người đó, nhanh chóng chui vào trong rừngnúi bên cạnh, ẩn nấp dưới màn đêm đen đặc. Trong động sâu, ba con hồ lynhỏ đói khát gào ăn run rẩy sợ hãi, kề sát truyền hơi ấm cho nhau, bụngđói đến mức không ngừng phát ra tiếng sôi ùng ục.
Mấy con mèo con trải qua cả quãng đường va đập đã dần dần tắt thở còn duy nhất một con mèo con màu xám thuần còn thoi thóp, trước khi vàomiệng hồ ly, nó yếu ớt mở mắt ra, hai con mắt lục bảo thạch lóng lánhhút mắt tràn ngập khẩn cầu, khát khao, mong mỏi hơi ấm và sự bảo vệ củamèo mẹ.
Bỗng chốc, bạch hồ đã mềm lòng…
Ngày hôm sau, thợ săn men theo dấu chân hồ ly, tìm được đến chỗ trúthân của nó, bộ lông trắng thuần như tuyết bị đổ lên chất dịch đỏ tanhấm nóng, màu máu vô cùng hãi mắt thấm vào trong tuyết lạnh lẽo. Con mèocon và một con hồ ly nhờ ẩn nấp kín đáo may mắn tránh được kiếp nạn này, còn hai con hồ ly nhỏ khác không kịp bỏ chạy, cùng vói hồ ly mẹ, mộtlớn hai nhỏ ba thi thể bị buộc lên một chiếc gậy thô ráp, treo ở sau vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315689/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.