Bên ngoài kết giới, mặt hồ sóng yên biển lặng, hai gã đàn ông áo đenhạ xuống bên bờ, kẻ đến trước khom người cung kính với ta: “Huyết MaNguyên Đạo, đến gặp Dạ Lạc đại nhân”.
“Ngươi cũng thông minh đó, cũng biết chạy đến đây”, Ảo Nguyệt lạnh lùng châm biếm.
“Đầu óc cũng sáng suốt đấy, nếu không thì cứ đợi bọn ta giết qua đóđi, hắn ta sẽ chẳng có cơ hội mở miệng nói chuyện”, A Mục yêu thích đấmđánh vặn ngón tay phát ra tiếng rắc rắc, Hoài Nặc chưa thỏa mãn được ham muốn bạo lực của ông ta sao?
“Hai vị quá khen”, Huyết Ma ứng đối tự nhiên, ánh nhìn chuyển đếnphía Tiểu Ly bên cạnh ta, cung kính chào hỏi một câu: “Dạ Vương Điệnhạ”.
“Hừ”, Tiểu Ly cao ngạo ngẩng đầu lên, xem thường phàm nhân, khinh miệt yêu ma.
“Nguyên Đạo, ngươi không trốn, trái lại còn dám chủ động đến gặp ta,nắm chắc là ta sẽ bỏ qua cho ngươi như vậy sao?” ta khinh mạn hỏi.
“Gặp được Thần đại nhân, tôi há có thể dễ dàng chạy trốn, trừ phingài nguyện mở một mặt lưới”, Huyết Ma duy trì thái độ cung kính khiêmnhường không vội không gấp. Gã đàn ông dung mạo quái dị ở phía sau hắnta thì thấp thỏm lo lắng, dáng vẻ căng thẳng đó trông rất buồn cười.
“Ngươi đến cầu xin tha mạng?”
“Tối thiểu, không phải là đến tự chuốc khổ”, hắn ta lời nói giữ kẽ,môi máu cong lên, “Nói ra thì, Ma Tộc tôi còn muốn đặc biệt cảm tạ DạLạc đại nhân đó”.
“Hử?”, cảm tạ ta?
“Ngài quý nhân công việc bộn bề, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315685/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.