Thi Tuệ ôm ta nhiệt tình, cảm động vô biên: “Tiểu Phong, lâu quá rồi không đến, còn tưởng rằng cô đã quên hết chúng tôi rồi”.
“Làm sao có thể? Phong Linh tôi cho dù khả năng nhớ có kém hơn đichăng nữa cũng chẳng thể quên được bạn bè, huống hồ là Thi Tuệ tiểu thưtừng đồng cam cộng khổ”, ta dáng vẻ nghiêm túc vỗ vào lưng cô ta.
“Nặc thúc nói cô đã thay đổi rất nhiều, tôi cảm thấy so với trước kia cũng không khác bao nhiêu mà!”, cô ta thả ta ra, cẩn thận thăm dò mộtlượt từ trên xuống dưới, đại thể, không phát giác ra điều gì dị thường.
“Tiểu Linh Đang, anh ta là ai?”, con ngươi của Hồng thiếu lồi ra, đảo đảo ngón tay chỉ vào tảng băng nào đó bên cạnh ta.
“Anh ta là…”
“Bạn trai!”, Thi Tuệ trợn tròn mắt lên, hai tay đỡ lên hai gò má trắng bệch không sắc máu, “Ngầu quá!”.
Cô với Đại Khoan thông đồng lời thoại rồi sao?
“Bạn trai?”, con ngươi của Hồng thiếu trợn lên càng to hơn.
“Anh ấy là Ảo Nguyệt”, ta nghẹn giọng giới thiệu.
“À… Ảo Nguyệt…”, thi nữ đang say sưa.
Hồng thiếu giơ lên một chiếc chuông nhỏ màu vàng kim tinh xảo đưa cho ta, cậu ta nắm một đầu sợi chỉ đỏ, chiếc chuông phát ra mấy tiếng tingtang lảnh lót.
Ta lạnh gáy, chiếc chuông này trông rất quen.
“Ngốc nghếch, lần trước cô quên mang đi, cho nên tôi quyết định đợiđến ngày cô quay lại, sẽ đeo lại nó lên cho cô, làm nha hoàn của tôi”,cô gái ương bướng ngang ngạnh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315678/quyen-5-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.