Bên đài phun nước của công viên trung tâm, một nữ sinh mặc váy liềndài màu vàng, quanh người có không ít bồ câu trắng tụ lại, thiếu nữ xinh đẹp, khuôn mặt ngập tràn ý cười dịu dàng, xé một chút bánh mỳ rắc xuống mặt đất, lại giơ lên không trung, một con bồ câu trắng nhỏ dừng lạitrên cánh tay cô, vùi đầu xuống mổ. Thiếu nữ thanh khiết tuyệt đẹp cùngchú bồ câu trắng như tuyết đáng yêu, trong màn mưa phùn lất phất của đài phun nước, tổ hợp thành một phong cảnh đẹp đẽ, yên tĩnh mà thanh bình,thu hút sự chú ý của mọi người đang ngồi nghỉ ngơi ở ghế dài xung quanh.
“Tiểu Ngưng”, Đỗ An Trác đi đến, đưa cho cô ấy một chiếc kem, ánh mắt dịu dàng, “Đến bên kia ngồi đi! Coi chừng kem chảy mất”.
“Ừm”, xé xong miếng bánh mỳ thừa cuối cùng, trái tim Âu Ngưng tràn ngập hạnh phúc.
Trên chiếc ghế dài dưới bóng cây, liếm chiếc kem ngọt ngào man mát,Âu Ngưng dựa lên vai của An Trác, giọng nói nhỏ nhẹ: “An Trác, thật hyvọng có thể ở bên anh trọn đời trọn kiếp”.
“Nói lời ngốc nghếch gì vậy”, Đỗ An Trác kéo cô lại, “Tiểu Ngưng, anh thấy mình thật may mắn, không bị mất đi em, cảm ơn em đã cho anh sốnglại một lần nữa, để anh biết được trên đời còn có một người… đang đợianh”.
“Tiểu Trác, Tiểu Ngưng?”, ta nhìn thấy đôi tình nhân thân mật trên chiếc ghế gài ở gần đó, vẫy tay với bọn họ.
“Ồ?”, Giai Dĩnh ở bên cạnh, tay phải cầm chiếc ô che nắng, tay tráixách mấy túi chiến lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315617/quyen-8-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.