Buổi chiều, ta nghiêm túc thực thi nghĩa vụ của một thực tập sinh, kế thừa tư tưởng cốt lõi “vì dân phục vụ”… nói trắng ra, chính là làm tình nguyện viên, mua đồ uống, chỉnh lý tư liệu, đưa văn kiện… chạy khắptầng trên tầng dưới.
Ta giúp một vị tiền bối in bảng biểu số liệu, khi giao cho anh ta,đồng nghiệp A bên cạnh cảm khái: “Tiểu Phong à! A Tân cũng xin nghỉ rồi, cô không nhân cơ hội nghỉ ngơi đi, còn ngày ngày chạy đến vất vả chủđộng xin việc, he he… thực tập sinh tích cực như thế này không nhiềuđâu! A Tân có con mắt nhìn người thật đó!”.
“…”, anh ta đang khen nhân phẩm ta sao?
“Haizzz, tại sao lại rớt rồi? Tiền lương tháng sau của tôi! Mồ hôinước mắt của tôi…” người đau khổ xót xa kêu gào là đồng nghiệp A, sởthích đầu cơ ngoại hối, hằng tháng hơn nửa thu nhập đều dốc hết vào đó,thậm chí “tiêu phí”
vượt cả thu nhập, đương nhiên, tiền đề phải là mức lương cao ngất khiến người ta sợ hãi kia của đồng nghiệp A.
“Không sao, hút cạn rồi Đại Thánh sẽ lại giúp cậu tiếp máu” Đồng nghiệp C huênh hoang không ngượng mồm.
Đại Thánh, tức Lão Tôn (không cần giải thích nhiều nữa),vị chủ nhàTôn Chí của Quảng An. Những cậu bé đáng thương này đều không biết vịBoss đứng phía sau còn trẻ hơn bọn họ mấy tuổi… giả làm sinh viên đạihọc.
Ta nhiệt tình đi đến góp vui: Trên màn hình máy tính có các loại biểu đồ biến động tỉ giá đỏ xanh, đường chữ K không ngừng nhô lên. Phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315609/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.