Đao cong sắc nhọn lạnh lẽo sợ người, mắt thấy sắp giải quyết được tên yêu ma tàn ác bạo ngược, Lương Dĩ Tiên liền chém vào xương sọ của hắn,nhưng còn cách chút xíu lại dừng lại.
Lương Dĩ Tiên tập trung tất cả sức lực vào cánh tay trái, mạnh mẽ đẩy chiếc đao nhọn, nhưng vẫn không mảy may xê dịch, một bộ móng vuốt sắclạnh lẽo chặn lại trong lưỡi đao cong, trông có vẻ gầy yếu, không ngờhắn ta lại có lực lớn vô hạn như thế này. Người không thể nhìn tướng mạo mà đánh giá, yêu cũng như vậy sao?
“Vô dụng thôi, tiểu mỹ nhân”, Lang Duật Tà chậm rãi quay mặt lại,khóe mắt tích tụ ánh sáng lạnh lẽo u ám, miệng nhếch đến tận mang tai,“Ta không chỉ có chùy nghìn cân, còn có yêu vuốt, em rất giữ thể diệncho ta mà! Sáu lần đánh lén, ép ta phải lấy yêu vuốt ra, không ngại thìnếm thử mùi vị của nó nhé, đừng tưởng ta dễ ức hiếp”.
Lương Dĩ Tiên kinh hãi, vuốt sắc hướng đến phần mặt, cào ngang qua,cô ấy phản xạ quay đầu, nghiêng người gục xuống, tóc đuôi ngựa vung lên, bị vuốt sắc nhọn cắt đứt ngọt lịm, trên mặt cũng bị rạch một vết máu đỏ dài, mái tóc xõa tung rối bù trong không trung. Tiếp ngay sau đó, mộtđòn chùy nặng tấn công đến, tay phải của thiếu nữ không còn sức, chỉđành nâng đao cong ở cánh tay trái lên chống đỡ…
“Á…”, tiếng kêu thảm thiết vang thấu màn đêm, Lương Dĩ Tiên phun ramột ngụm máu tươi, thân thể bay lên, quăng vào không trung, như chú chim cô độc gãy cánh. Thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315605/quyen-8-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.