Yêu đến trà my, ý nghĩa là sự mỹ lệ cuối cùng, phồn hoa nhất, rực rỡ nhất trong sinh mệnh…
“Có một cách nói, trà my là loài hoa nở ở trên trời, trắng tinh khiết mềm yếu, đại biểu cho ‘vẻ đẹp tột cùng’, sự cô đơn của trà my là dàilâu nhất, sâu nặng nhất, cũng đặc biệt nhất trong tất cả các loài hoa…”, Doãn Điệp dung mạo có chút biến động, nhưng ái độ đối với ta vẫn khôngkhách khí, “Phong Linh, cô không xứng”.
“Theo ý của cô, thì ai xứng?”
“… Người đó”, trong mắt cô ấy hiện ra chút thất thần, đột ngột sựctỉnh, đôi mắt đẹp bất mãn lườm ta, “Cô định moi chuyện của tôi?”.
Ta cười mà không nói, bưng cốc trà lên đưa đến bên miệng, thổi mấy hơi cho bớt nóng rồi nhấp nhấp từng chút một.
“Phong Linh, cô đừng quá không coi ai ra gì, tôi cảnh cáo cô lần cuối Cùng, tránh xa anh tôi ra một chút!”
“Ngày mai, tôi sẽ không đến Quảng An nữa”, ta thản nhiên cắt ngang sự đe dọa của cô ấy.
“Cô…”, cô ấy hơi sững lại, hình như không ngờ được rằng ta sẽ dứt khoát như vậy.
“Tiểu Linh Đang, Tiểu Linh Đang…”, trong quán trà đột ngột vang têntiếng gọi, kèm theo đó là tiếng tinh tang lảnh lót, rất quen tai! Taquay đầu lại nhìn, thấy một bé trai đang trong căn phòng trang nhã chạyvề phía bọn ta bên này.
“Tiểu Linh Đang, quả nhiên tìm thấy cô ở Cốc Giang”, cậu bé khuôn mặt hưng phấn, tay phải đập lên trên mặt bàn, chiếc chuông nhỏ buộc ở cổtay, theo động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315596/quyen-8-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.