Đứng bên cạnh đống đổ nát khói lửa cuồn cuộn, hoang tàn sụp đổ, tathấy có chút bất ngờ, một Ngự linh sư có thể phát ra được năng lượng lớn như vậy, những tòa nhà cao tầng đổ nát khắp nơi gần đó có thể cho thấy, thế lửa lan rộng ra do vật liệu dễ cháy gây nên, lưỡi lửa rừng rực nuốt chửng những công trình xây dựng, chiếu rọi không gian đêm tối một mànđỏ rực…
“Tiên Tiên, vì sao lại theo đến đây?”, ta hỏi Dĩ Tiên đang chăm chúnhìn ngọn lửa đến thất thần, bi phẫn khó kìm nén, một đêm thảm sát, giết người không thấy máu, đại tà ma tàn ác ghê tởm, cô ấy vẫn còn tin tưởng ta sao?
“Tôi muốn biết, vì sao anh lại làm như vậy?”, cô ấy nghiến răngnghiến lợi, phẫn hận nói, “Dạ Lạc, nếu như không đưa ra câu trả lời, tôi sẽ mãi đi theo anh, tìm cơ hội để giết anh”.
“Giết ta?”, ta thầm than, không thể giải thích được lời nào.
“Nha đầu thối muốn giết đại ca ta, ta sẽ giết cô trước”, Tiểu Ly nổi khùng, bóp lấy cổ của cô ấy, mắt đỏ ngầu gầm rống.
“Có bản lĩnh anh giết đi”, Dĩ Tiên lạnh lùng cười nhạo.
“Đừng tưởng rằng tôi không dám.”
“Tiểu Ly”, ta túm lấy cánh tay đang bóp cổ Dĩ Tiên của cậu ấy, “Không sao”, cậu em trai này ấy à, nếu thật sự muốn giết cô ấy, tuyệt đối sẽkhông nói nhiều như vậy, lập tức vặn đứt cổ của cô ấy rồi, cô ấy sao cóthể còn đấu trọi được.
“Đại ca…”, Tiểu Ly khó hiểu.
Ta không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315544/quyen-11-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.