Dưới gốc bạch quả, ta nhẹ nhàng vỗ lên vai của Tiểu Ly: “Xin lỗi đệ khiến đệ lo lắng rồi”.
Cậu ấy ngẩng đầu lên, trong mắt ánh lên sự vui mừng: “Đại ca!”.
“Ảo Nguyệt đã đưa tinh thạch về, huynh đã không sao rồi.”
“Ma liên kia…”
“Tinh thạch phong ấn ta của Thần Vương đã trở thành đồ của ta, maliên đoạt đi linh lực của ta của Ma Vương chưa biết chừng không cẩn thận một chút cũng bị thu vào trong túi của mình, đừng quá căng thẳng”, taxoa xoa sau đầu của cậu ấy, nhẹ nhàng cười, chuyển sang nói với cô gáibên cạnh: “Tiên Tiên, ta không giải thích. Nếu như cô vẫn muốn giết ta,không sao cả, nhưng mà bây giờ cô đã biết quá nhiều chuyện của ta, takhông thể thả cô đi. Có điều cô yên tâm, ta sẽ không giết cô”.
“Đến giờ tôi còn trốn đi được sao?”, cô ấy châm biếm, “Tôi không vọng tưởng anh sẽ buông tha cho tôi, Hệ Hồn Vũ của Dạ Ly cũng đủ uy hiếp tôi rồi”.
“Lương nha đầu, cô tự biết là tốt nhất”, Tiểu Ly mặt lạnh cảnh cáo, “Tôi không cho phép cô phản bội tôi, phản bội đại ca”.
“Tôi muốn biết nhiều hơn, anh và bốn câu ông nội để lại có quan hệ gì?”, Dĩ Tiên lạnh nhạt quay lại vấn đề.
“Đã nghe câu chuyện vừa rồi, câu đầu tiên cô chắc là có thể đã hiểu,đại thể phù hợp nhỉ!”, ta miễn cưỡng nhếch khóe môi, “Câu thứ hai…”.
“Ngọc Thần Anh Hàm Nhi”, Tiểu Ly nói tiếp, “Đại ca, chiếu theo tínhtoán thời gian không gian của hôm nay, cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315535/quyen-11-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.