Từ buổi chiều đó thỉnh thoảng khi rảnh rỗi Phục Hy đều ghé thăm cùng ngắm hoàng hôn với Cố Tịch Lam. Cuộc nói chuyện của hai người dần dần nhiều thêm trong đó đa phần là nói về cung chủ Đồng Ấn người mà Phục Hy kính trọng từ tận đáy lòng. Theo lời kể vu vơ của Phục Hy thì Cố Tịch Lam cũng mường tượng được bản chất của cung chủ Trấn Yêu Cung như thế nào. Nếu Đồng Ấn đúng như kiểu người mà Phục Hy nói thì quả thật Cố Tịch Lam cũng tò mò muốn gặp được y một lần.
"Cung chủ của ta không hề xấu xí như mọi người tưởng tượng đâu. Nếu cô nhìn thấy cung chủ không mang mặt nạ một lần ắt hẳn sẽ không thể cầm lòng được."
Trông thấy gương mặt tự hào của Phục Hy khi nói về cung chủ của mình Cố Tịch Lam mỉm cười thoải mái trêu chọc y.
"Ta nghe nói người nào nhìn thấy gương mặt thật của cung chủ đều phải chết. Ngươi như thế nào vẫn còn sống lành lặn như này chứ!"
Phục Hy vỗ bồm bộp lên ngực mình cười khoái chí.
"Ta là do cung chủ nuôi lớn đó! Xem như là nửa nhi tử. Ngươi có từng thấy hổ giữ nào ăn thịt con chưa?"
Điều này làm Cố Tịch Lam thật sự không ngờ. Nghe giang hồ đồn Đồng Ấn chỉ tầm ba mươi mấy tuổi vậy mà còn có thể dưỡng ra một tên ngốc manh như Phục Hy thế này. Đây là loại quan hệ dây mơ rễ má gì đây.
"Thảo nào ngươi lại sùng bái y như vậy."
Sợ Cố Tịch Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-yeu-cung/2979478/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.