Nhưng Phong Vân chỉ là hộ vệ thân cận của Lệnh Ngọc Tùy. So về đối diện với sinh tử trong gang tấc bọn họ sao có thể đọ với Cố Tịch Lam. Tuy cô chỉ mới trở thành thuộc hạ của Đồng Ấn hơn hai năm nhưng đã vào sinh ra tử biết bao lần. Cộng với khoảng thời gian năm năm lăn lộn tìm đường sống giữa một đám người quyết tử trong cuộc đào tạo hộ pháp của Si Cuồng. Nếu không đối phó được với hai kẻ này thì quả thật làm nhục danh tiếng của Trấn Yêu Cung.
Một kiếm Cố Tịch Lam vung lên nhắm vào đầu của Phong khiến hắn phải làm thế thủ nhưng đó chỉ là trò lừa bịp của Cố Tịch Lam, mục tiêu cô nhắm vào là Vân kẻ yếu hơn huynh đệ mình một chút. Không ngờ được chiêu hiểm của Cố Tịch Lam kiếm của cô đã rạch một đường ngang bụng của Vân. Cố Tịch Lam nhảy lùi ra sau hai bước cười dài khi trông thấy Phong đang trở nên lúng túng.
"Lúc nữa ta đảm bảo không chỉ là rách một mảng da đâu!"
Giơ lưỡi kiếm sáng bóng có một vệt máu đỏ thẫm đang chảy xuôi Cố Tịch Lam mím môi.
"Ta không nhớ là mình có bôi độc lên lưỡi kiếm không?"
Vì cố tình dọa sợ hai huynh đệ nên Cố Tịch Lam diễn rất sâu, ít ra mỗi ngày nhìn thấy Đồng Ấn cũng giúp cô học được thế nào là không giận tự uy. Đương đầu đối thủ áp chế tinh thần cũng là một biện pháp.
Thế là trong khi Phong loay hoay không biết làm thế nào vì đệ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-yeu-cung/2979447/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.