Tiếng nhạc trong Thiên Hương Lầu dừng lại kéo tâm trí Cố Tịch Lam quay trở về. Cô vẫy tay gọi tiểu nhị.
"Thưởng cho cầm nương, nói với cô ấy đàn bài Dương Xuân Bạch Tuyết."
Tiểu nhị đưa cho Thủy Linh đĩnh vàng của Cố Tịch Lam, cầm nương sửng sốt vài giây sau đó bắt đầu gảy đàn. Yến Linh Nhi vừa nghe vừa hết lời khen ngợi.
"Bài này muội biết hẳn là Dương Xuân Bạch Tuyết. Tỷ biết đàn hả?"
Cố Tịch Lam lắc đầu mắt vẫn chăm chú vào từng ngón tay của cầm nương.
"Không! Chỉ là từng nghe qua nên ghi nhớ trong lòng."
Đến khi hoàn thành khúc nhạc, Thủy Linh thướt tha đi tới nở nụ cười nhã nhặn.
"Tri kỷ khó tìm, vàng này ta không nhận chỉ xin được nói chuyện riêng với cô nương một lát."
Cố Tịch Lam gật đầu rồi cùng với cầm nương đi vào một căn phòng trên lầu.
Nhưng khác với vẻ như mì nhã nhặn lúc nãy, khi cửa phòng vừa đóng thì Thủy Linh đã rút dao nhỏ bên thắt lưng ra hung ác nhắm vào đối phương. Cố Tịch Lam không hề né tránh mà còn nhanh nhẹn đoạt cây thất huyền cầm của cô ta làm vật cản.
Phập!
Tiếng lưỡi dao cắm sâu vào thân gỗ, Cố Tịch Lam lưu loát đá vào bụng Tang Phần Phần rồi gạt luôn cây đàn quăng vào tường. Thủy Linh là tên giả mà Tang Phần Phần dùng ở nơi này.
Mất đi vũ khí nhưng vẫn liều mạng xông tới, Cố Tịch Lam chẳng hề có ý lưu tình bắt lấy bả vai của Tang Phần Phần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-yeu-cung/2979419/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.