Người này bơi không nhanh, đến khi cách bờ một khoảng thì tung người nhảy lên.
Một bộ hắc y đen vì ngâm nước nên dán sát thân người. Vai rộng, chân dài, dáng người cao ráo. Sóng mũi thẳng tắp. Ánh mắt ấm áp chăm chú nhìn Cố Tịch Lam kiểm tra cô từ đầu tới chân.
Toàn thân trên dưới Cố Tịch Lam đầy máu, tóc tai tán loạn nhưng ánh mắt vẫn rất có thần. Như thế thì y đã an tâm, sau đó mới quay sang phía nhóm người đối diện.
"Ai phái các ngươi đến đây?"
Kèm theo âm giọng trầm trầm là ánh mắt âm u không hề có tí độ ấm.
Chỉ một lời nói đã khiến nhóm hộ vệ hoảng hốt, một tên trong đó trấn tĩnh nhanh nhất hùng hổ đáp lời.
"Thần y Tiêu Hạc Vân! Tưởng ai hóa ra cũng là người cung chủ chúng ta cần tìm. Hắn không có võ công đâu, mau bắt gã lại!"
Vừa nghe đến tên này, Tiêu Hạc Vân mới nhớ ra. Mặt nạ đã bị vỡ dưới vực rồi, hiện tại y không phải là Đồng Ấn và thuốc chẳng còn nên không thể biến đổi theo giọng the thé của Tiêu Hạc Vân được.
Qua khóe mắt Tiêu Hạc Vân trông thấy Cố Tịch Lam vẫn bất động, nhưng thân là thần y khả năng quan sát đặc biệt hơn người. Bả vai run rẩy, thân hình hơi lung lay. Chắc chắn có trọng thương, không kịp thời cứu chữa e rằng mất máu quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến căn cơ sau này.
Nếu đã vậy hắn không cần lo xa nữa cứu người quan trọng hơn.
Bọn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-yeu-cung/2979407/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.