Mùng 1 tháng Hai, mưa gió liên miên.
Kỳ thực tập của các tu sĩ Thái Thượng Nhất Mạch như thường lệ diễn ra ở vô số dãy núi của Lương Châu.
Kỳ thực tập của Thái Thượng Mạch mỗi năm đều khác nhau, và nhiệm vụ của mỗi người cũng khác nhau. Lệnh Hồ Trăn Trăn nhìn tờ giấy trong tay mà lo lắng, trên đó chỉ có vài chữ: Thái Ất, Mộng Khê, và Sao.
Mơ hồ như vậy sao? Nàng đọc không hiểu.
Tần Nguyên Hi bay ở phía xa đằng sau, từ sau khi Nhị Mạch Chủ xảy ra chuyện, hắn thường xuyên không tập trung, như thể có vô vàn tâm sự trong lòng.
Lệnh Hồ Trăn Trăn đi đến đọc tờ giấy trong tay hắn, trên đó cũng có vài chữ: Thái Ất, Mộng Khê, Trăng.
“Chúng ta có phải đi cùng một chỗ không?” Nàng hỏi.
Tần Hi lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng nói: “Thái Ất chính là Thái Ất Sơn, Mộng Khê là địa danh trong núi, Sao và Trăng hẳn là vật cần lấy trong thử thách, đa phần không phải trừ yêu thì cũng là tìm thiên tài địa bảo.”
Thì ra là như vậy.
Lệnh Hồ Trăn Trăn cất tờ giấy, hỏi: “Chàng đang nghĩ về chuyện của Nhị Mạch Chủ à?”
Hắn xoa đầu nàng: “Không nghĩ nữa.”
Nàng thì thầm: “Đến giờ ta vẫn còn ngỡ ngàng, đột nhiên lại nói ông ấy là Tiên Thánh, mà ta cũng chẳng thể đến gặp, còn có rất nhiều điều muốn hỏi ông ấy.”
Tần Hi không nói gì.
Do sư tôn đột ngột ra tay, nên trong Mạch có vô số lời đồn đại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706812/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.