🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chu Cảnh lắc đầu: “Đây là việc ta nên làm. Là do lúc đó ta quá nóng vội, liên lụy đến Tam sư tỷ.”



Du Bạch nhìn ra dãy núi đã thành băng thiên tuyết địa ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: “Không có gì gọi là liên lụy hay không. Đối với ta, đó chỉ là chuyện đương nhiên.”



Nàng không đợi Chu Cảnh mở miệng, lại nói tiếp: “Nhất Mạch có chín tu sĩ, chỉ có đệ là luôn giấu kín quá khứ của mình, chưa bao giờ nhắc đến. Thật ra mọi người đều có thể mơ hồ đoán được. Nếu gặp phải chuyện bi thảm, thì tất nhiên sẽ có tâm bệnh. Đệ nóng vội cũng là điều dễ hiểu, nhưng nếu đã làm chuyện hối tiếc, thì ngày sau hối hận cũng là ngươi tự mình nếm trải. Nhất Mạch tu sĩ sao có thể phạm sai lầm hết lần này đến lần khác được.”



Chu Cảnh cúi đầu: “Sư đệ về tu vi và tâm cảnh đều còn kém xa.”



Ai lại không như vậy chứ? Nàng cũng vậy thôi.



Du Bạch thở dài khe khẽ: “Nhưng bây giờ khi nhìn đệ, lại thấy đệ bình tĩnh hơn trước kia nhiều. Chúng ta cũng coi như cùng nhau lớn lên, mỗi lần đệ thay đổi ta đều có thể nhìn thấy, chỉ là chưa lần nào ta tham gia vào.”



Chu Cảnh nói nhỏ: “Nhưng Tam sư tỷ vẫn là Tam sư tỷ.”



Đúng vậy, như người thân, như bạn bè, như trưởng bối. Khi tỉnh lại thấy biểu cảm của hắn, nàng liền hoàn toàn hiểu ra.



Trong lòng có chút chua xót, cũng có chút ấm áp dâng tràn. Du Bạch lắc nhẹ sợi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706791/chuong-123.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.