Diệp Tiểu Uyển không nói gì. Mãi đến khi đi sâu vào trong cốc, nàng đột nhiên thấy phía trước mặt một vật thể phát sáng như một con rồng khổng lồ cuộn xoáy lên, chỉ trong chớp mắt đã ở ngay trước mặt. 
Long Quần Phi Đao?! 
Chu Cảnh kinh ngạc, nhưng Long Quần Phi Đao nhanh như chớp, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội né tránh. Chúng xuyên qua cơ thể hai người trong tích tắc rồi biến mất không dấu vết. 
Ảo giác? Chu Cảnh nhìn vào cơ thể không hề bị thương tổn chút nào, cảm thấy khó hiểu. 
Diệp Tiểu Uyển chỉ vào những tảng đá đen trên vách núi: “Nghe nói ngày xưa ở đây từng có dị tộc Thượng Cổ tụ tập. Họ không cần nói chuyện mà vẫn có thể giao tiếp với nhau, ý niệm thần hồn rất mạnh, những tảng đá này có thể cảm nhận được những ý niệm đặc biệt mãnh liệt nên thường xảy ra dị tượng. Vừa rồi, có lẽ là một chấp niệm do kẻ thù của dì nhỏ ta để lại.” 
Chu Cảnh trầm giọng nói: “Cô sớm đã biết Lệnh Hồ Trăn Trăn là hậu nhân của Lệnh Hồ Vũ, mà vẫn có thể cười nói với nàng như chẳng có gì?” 
Tâm cơ đáng sợ đến như vậy sao? 
Diệp Tiểu Uyển rẽ vào một lối nhỏ tối đen: “Ta đương nhiên là có mưu đồ riêng.” 
Chu Cảnh rút ra một thanh đao từ kim quang, theo sau nàng vào con đường hẹp. Đối diện ngay lập tức là cảnh tượng Mặc Lan đang nắm tay Diệp Tiểu Uyển khi còn nhỏ, cố sức chạy trốn. 
Diệp Tiểu Uyển làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706781/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.