Tần Hi hành lễ: “Vị sư muội này, hữu lễ rồi.”
Hắn không nhận ra nàng là ai, mơ hồ đi lướt qua.
Nữ tu sĩ cũng không ngại, nhẹ nhàng nói: “Nguyên Hi sư huynh, đã mấy năm không gặp, huynh chẳng lẽ không nhớ nổi tên của ta? Ta là tu sĩ của Lương Châu Huyền Phượng Lâu, tên Thư Ngữ Liễu. Ba năm trước sư huynh đã cứu ta ở Thôn Lãng Nguyệt.”
Ba năm trước? Tần Hi cố gắng lục lọi trí nhớ để nhớ lại.
Chuyện có liên quan đến Thôn Lãng Nguyệt, hắn chỉ nhớ rằng mình vô tình đi vào đó khi bị lạc. Hắn ở lại vài ngày vì thấy thú vị, đúng lúc gặp trong thôn có yêu tìm cách gây rối nên đã bị hắn coi là yêu vật để thực tập. Sau đó, hắn bàng hoàng nhận ra nơi này không phải ở Lương Châu và phải tốn rất nhiều công sức mới hoàn thành kì thực tập thật sự.
Nhắc mới nhớ, hình như năm đó trong thôn đã có một số tu sĩ được cứu, trong đó hẳn là có vị nữ tu sĩ Huyền Phượng Lâu này.
Tùng Hoa thật sự không phải nói nhảm.
Hắn lập tức khiêm tốn nói vài câu khách khí, chợt nghe Thư Ngữ Liễu nói: “Vị sư muội này là?”
Nàng hiền hòa nhưng lại thận trọng khi nhìn về phía Lệnh Hồ Trăn Trăn.
Từ lúc ở Đông Lai Thành, nàng đã chú ý đến mỹ nhân vô cùng kiểu diễm bên cạnh Tần Nguyên Hi. Hiện giờ đứng ở khoảng cách gần càng cảm thấy nàng xinh đẹp đến kinh người, có điều là sắc mặt không được tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706741/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.