Việc Xương Nguyên Yêu Quân ghét tu sĩ đến mức vô lý như thế không phải chỉ mới ngày một ngày hai.
Mỗi lần lão nhắm đến tu sĩ đều sẽ liên lụy đến người thường. Tuy chỉ nói không cho tiếp Trung Thổ tu sĩ, nhưng trên đời này ai lại khắc thân phận của mình lên mặt để phân biệt chứ? Huống chi vì tránh Xương Nguyên Yêu Quân đến gây phiền toái nên đa số tu sĩ đến đây đều sẽ giấu dị bảo và vũ y của tiên môn đi, như thế thì làm sao phân biệt được? Cũng vì những lý do này mà việc nhận nhầm người thường thành tu sĩ đã từng xảy ra rất nhiều lần.
Xương Nguyên Yêu Quân đây là quyết tâm đẩy phàm nhân sống ở Nam Chi Hoang vào ngõ cụt.
Đáng tiếc Nam Chi Hoang vốn phồn thịnh nhất lại trở nên ảm đạm đến mức ngay cả yêu thương cũng không muốn quay lại.
Vu Yến Quân lặng lẽ kéo tay áo Lệnh Hồ Trăn Trăn, thấp giọng nói: “Nơi này không thích hợp ở lâu, chúng ta nên nhanh chóng quay về thôi.”
Hoang Đế của Nam Chi Hoang cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà lại để mặc cho Xương Nguyên Yêu Quân như thế. Nếu ở Tây Chi Hoang thì loại Yêu Quân như thế này đã sớm bị đoạt tước hiệu đuổi đi rồi.
Lệnh Hồ Trăn Trăn không còn để ý nóng nguội gì nữa, chỉ tập trung húp mì. Bát mì này tận hai văn tiền nên cho dù thế nào thì nàng cũng phải húp thêm mấy hớp nữa.
Không ngờ xung quanh bỗng nổi gió lên, từng hàng đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3703343/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.