“A Hạo à anh mau vào tắm đi chúc mừng cho ngày hôm nay em gặp được anh em sẽ tặng anh một món quà thật to “
- Trần Hạo nhíu lông mày nhìn Tô Mộng Vũ với ánh mắt yêu thương
“Món quà lớn sao? Nghe hấp dẫn vậy”
“Cái này bí mật anh đi tắm đi em đi mua chút đồ rồi sẽ quay về”
“Được em đi cẩn thận”
- Nói rồi Tô Mộng Vũ liền ráo bước rời khỏi phòng, Trần Hạo lúc này định đi tắm thì tiếng chuông điện thoại vang lên đầu dây bên kia nghe có vẻ rất hối hả
“Alo”
“Thiếu…thiếu gia là tôi Hoàng Gia Hân”. Nghe thấy giọng nói quen thuộc này bỗng Trần Hạo lại cảm thấy nhói trong lòng cũng kh biết là vì sao lại có cảm giác hơi nhớ cô ấy
“Ừm có chuyện gì sao?”
“À…à không có gì tôi điện xem thiếu gia bên đó sống có quen không tại vì bệnh thiếu gia…”
Chưa nói hết câu cô đã bị Trần Hạo cắt ngang lời “Tôi ổn! Còn việc gì khác nữa không”
“À không còn việc gì nữa”
“Ừm”
Anh đáp lại cô bằng vọn vẹn 1 từ rồi tắt ngang máy. Bên này Hoàng Gia Hân lại cảm thấy tủi thây không biết là vì lý do gì. Chả nhẽ cô đã yêu anh thật rồi
Đúng vậy! Cô là đã yêu anh mất rồi nhưng cô có thân phận gì mà đòi trèo cao chứ?
- Trần Hạo bên này vừa ngắt điện thoại của cô liền vội đi tắm. Anh tắm rửa thật sạch sẽ từng ngóc ngách trên cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611301/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.