Sau khi bị Trần Hạo hành xong cơ thể cô mệt rã rời lúc này cũng đã gần 7 giờ tối cô bước ra từ căn phòng ngủ riêng của anh sau đó thu gom đồ đạc chuẩn bị về thì
“Cạch…cạch”
- Tiếng mở cửa vang lớn người bước vào không ai khác chính là Tô Mộng Vũ cô ta thấy Gia Hân bước ra từ căn phòng bí mật của Trần Hạo ở công ty ả lên cơn ghen tị mà tức giận
“Cô kia sao cô lại ở trong phòng chồng tôi”
“Tôi…tôi thiếu phu nhân không như cô nghĩ đâu”
“Cô nam quả phụ ở chung một phòng mà trời còn đang lờ mờ tối cô nghĩ tôi phải nghĩ cái gì”
Chưa để cho Gia Hân giải thích thì một tiếng
“Bốp” Tô Mộng Vũ giáng một bạt tay lên mặt của cô nó hằn in luôn 5 ngón tay trên mặt của Gia Hân
Lúc này Trần Hạo mới từ trong phòng bước ra anh gằn giọng nói
“Làm loạn cái gì ở đây”
“A Hạo sao anh lại dắt người lạ vào phòng thế”
“Bảo bối à cô ta là bảo mẫu của anh. Cô ta đến đây lấy đồ mang về giặt cho anh. Em đừng tức giận”
Lúc này trong tay Gia Hân cũng đang sách quần áo ướt lúc nãy nên Tô Mộng Vũ cũng không dám làm loạn
“Ha một con người hầu sao? Too cảnh cáo cô đừng có mơ mà trèo cao”
“Tôi xin lỗi sẽ không có lần nào khác nữa” Gia Hân cúi gằm mặt xuống đôi mắt đã ngấn lệ nhưng không dám kêu thành tiếng
“Được rồi bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611292/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.