Nhà riêng Trần Gia!
…….
“Mau đi lấy hộp y tế lên phòng cho tôi”
“Vâng thiếu gia”
- Sau khi trở về biệt thự. Trần Hạo bế Gia Hân lên phòng trên ngườ cô chằng chịt những vết thương.
- Vết thương cũ chưa lành thì vết thương mới lại suất hiện. Trần Hạo lúc này tức đến bốc hoả mà không làm gì được cô
- Cô gái ngốc đến bản thân cũng không tự bảo vệ nổi thì ngày trước cô làm sao sống đến từng tuổi này cơ chứ. Thật là làm cho người ta lo lắng quá đi mà
“Thiếu gia thuốc của cậu”
“Tôi biết rồi bà ra ngoài trước đi”
“Phương thiếu gia cậu ấy bảo đợi ngài ở bên phòng sách “
“Ừm”
- Đặt Gia Hân xuống giường anh khẽ cởi hết nội y của cô ra rồi bế cô vào phòng tắm dù gì những thứ cần thấy cũng đều thấy cả rồi
- Lúc này trong đầu Trần Hạo không hơi đâu nghĩ đến ngại hay không mà thay vào đó là sự lo lắng. Một cô gái nhỏ bé nằm vỏn vẹn trong vòng tay anh mà lại phải chịu nhiều đau đớn như vậy
- Trần Hạo rửa qua người cho Gia Hân sau đó giúp cô lau khô người rồi mới bôi thuốc cho cô. Anh đã cố nhẹ nhàng rồi nhưng thuốc sát trùng khi bôi lên vết thương sẽ có cảm giác hơi xót da thịt. Vì đau nên Gia Hân cũng có động đậy cơ thể
- Bất giác vì đau nên những giọt nước mắt bất giác chảy dài trên gò má của cô. Trần Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611270/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.