“Em làm gì vậy?”
Trần Hạo điềm tĩnh bước vào phòng thấy cô gái nhỏ của anh đang ngồi ủ rũ bên cửa sổ anh liền sải chân bước tới chỗ cô
“Không làm gì hết hazzz”
Gia Hân thở dài một tiếng đáp lại anh là một câu trả lời đầy chán nản và thất vọng
“Sao không thích ở đây nữa à?”
“Đúng em muốn về nhà ở đây lâu ngày em điên mất”
Gia Hân bày ra cái bộ mặt nũng nịu hai đôi mắt long lanh loé lên tia sáng hi vọng anh có thể đồng ý cho cô xuất viện
“Được được tý anh sẽ làm giấy tờ xuất viện cho em. Khônb được buồn nữa cười lên đi”
“Hì thật không? Em được về nhà rồi sao?”
Trần Hạo thấy cô vui sướng như vậy anh cũng bất giác mà nở một nụ cười yêu thương
Còn Gia Hân vừa nghe được đáp án từ anh cô vui sướng đi chuẩn bị đồ đạc lập tức ra viện cô đợi cái ngày này lâu lắm rồi
Sau khi làm xong thủ tục xuất viện cho cô Trần Hạo cùng cô đi về nhà trên đường đi Gia Hân bình lặng ngắm nhìn cảnh quan thành phố về đêm
Đã lâu rồi cô chưa được ngắm nhìn thành phố này một cách bình yên đến vậy
Trước kia vì làm bảo mẫu cho anh nên cô chỉ được ru rú trong nhà sau này vì gặp xích mích với Tô Mộng Vũ cô lại bị hành hạ nhiều lần
Quả thật ngày hôm nay là lần đầu tiên cô được chiêm ngưỡng cảnh đẹp của thành phố xa hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611237/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.